Chủ Nhật, 16 tháng 1, 2011

Hủ mộc sung đống lương_ Thế giới vô địch =)


Hủ mộc sung đống lương


Tác giả: Tô Du Bính
Thể loại: đam mỹ, giang hồ, võ hiệp, hài
Tình trạng bản gốc: hoàn (90 chương)
Tình trạng edit: đang tiến hành
Link edit: Tử Linh Sứ

...

Huy Hoàng môn - thành viên sáng lập: Kỷ Huy Hoàng, kiêm môn chủ đời trước, hiện đã đi bán muối.

Môn chủ đương nhiệm: Kỷ Vô địch, con trai Huy Hoàng, làm môn chủ cho ... vui.

...
“Kỳ thực, ta vốn nên là một kẻ ăn chơi trác táng. Mỗi ngày xem thanh lâu là nhà, lấy việc đùa giỡn con trai nhà lành làm ham mê, không việc gì thì đấu đấu điểu, có việc thì chọi gà, suốt ngày ở ngoài đường rong chơi, tụ tập với đám hồ bằng cẩu hữu, ăn chơi đàng điếm, ngập trong xa hoa trụy lạc, hoang đường sinh hoạt không tri kỉ ngày này sang ngày khác.”
~~~
“Thế nhưng A Tả, ta chỉ thích nam nhân.” Kỷ Vô Địch bi thương nói, “Ta nói rồi ta là một đoạn tụ a!”

...

Tả hộ pháp bất lực, Hữu hộ pháp tuyệt vọng.

Thượng, Chung, Hạ cúi đầu câm nín.

Có ai hiểu là, áp lực con ông cháu cha nó nặng tới mức nào không? =))

Có lẽ, người duy nhất cần y, chỉ có đại ma đầu Viên Ngạo Sách - ma giáo Ám tôn, đồng thời là tù nhân Thập ác lao của Huy Hoàng môn, muốn bỏ đi tịch mịch của mình.

...
Viên Ngạo Sách nghĩ chính mình nén giận ở chỗ này cùng y nói chuyện bản thân đã là một thiên đại sai lầm. Mà hiện tại, hắn sẽ đem toàn bộ sai lầm này sửa chữa. Vì vậy hắn quay đầu, nhấc chân, bỏ đi. . .

“Bất quá cũng không phải vĩnh viễn nga. Lấy thân báo đáp năm năm thì sao?” Thanh âm của Kỷ Vô Địch ở sau truyền đến.

Viên Ngạo Sách bắt đầu ý thức được mình đi quá chậm.

“Năm năm dài quá hả? Vậy hai năm, hai năm thế nào? Ngươi yên tâm, ta sẽ không ngược đãi ngươi, ta sẽ hảo hảo đối với ngươi, cho ngươi cật, cho ngươi uống, còn cho ngươi y phục đẹp để mặc nữa.” Kỷ Vô Địch không ngừng dụ dỗ nói.

Viên Ngạo Sách hối hận mình trước khi đi, không có lấy gì đó nhét vào miệng của y.

“Ta còn có thể đem ngươi phóng xuất nga!” Kỷ Vô Địch mới nói xong, cảm giác trên mặt một trận gió phất quá, Viên Ngạo Sách đã đứng ở trước mặt.

“Ngươi vừa nói cái gì?”

“Ngươi lấy thân báo đáp cho ta hai năm, ta sẽ hảo hảo đối với ngươi, cho ăn cho uống cho mặc.”

“Sau.”

Kỷ Vô Địch ngoan ngoãn trả lời: “Ta còn có thể đem ngươi phóng xuất.”

...

Một dàn diễn viên, từ trên xuống dưới, trước ra sau, cả kẻ đứng bên cạnh, chưa có ai chưa khí tuyệt vì y.

Bởi vậy mới nói, cho dù võ không thông, văn không giỏi, tài lẻ dưới mức trung bình, Môn chủ Huy Hoàng môn vẫn là vô địch =))

Diễn biến câu chuyện đi với tiết tấu vừa phải, độ dài mỗi chương không dài không ngắn, tình cảm tiến triển cũng hợp lý. Chỉ có điều cảm thấy hơi bất công thay cho bạn Viên Ngạo Sách, vì vừa được thả ra là phải ký khế ước hai năm. Trên nền câu chuyện hài hước này thì đây có lẽ là nhân vật đáng yêu nhất (theo ý kiến chủ quan) - là đại ma đầu, lạnh lùng cao ngạo, lại thông minh lại nhạy bén, ít nói, hơi kén ăn, vị giác có chút kỳ quái - căn bản là, lúc làm đại ma đầu bạn mới có 16 tuổi và bạn bại dưới tay Kỷ Huy Hoàng rồi bị nhốt luôn tám năm trời, và bạn mang vẻ ngoài lạnh lùng trầm tính, còn bên trong bạn háo hức rạo rực khi nghe nhắc tới chữ thanh lâu =)) (rốt cuộc thì bạn không đi được, cho nên mới nói bạn bị bất công, vì bạn đã biết mùi đời đâu chứ).

...

Cổ phong, giang hồ ân oán, hài kịch, và HE - điều ấn tượng duy nhất chỉ là cách tư duy và đối đáp của nhân vật, cũng chính là mấu chốt làm nên cái hài đặc sắc này. Với một đang bức bối bế tắc như mình, thế là quá đủ ^^"

Mình vô tình nhìn thấy câu chuyện này vào sáng hôm qua, và đã không thể kiềm chế được mà đọc nó một lèo hai mươi mấy chương, để rồi tiếp tục ngóng chờ sáu mươi mấy chương còn lại, chà :"D

Dù sao, tự biết khả năng cmt của mình chỉ đáng đi spam là hết mức, thôi thì viết mấy dòng giới thiệu cho thỏa cơn bấn vậy ~

Btw, thấy kịch truyền thanh của nó mà tìm không ra kịch bản =__="

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét