Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011

[View] U linh tửu điếm

U linh tửu điếm

Tác giả: Tô Du Bính



Bạn là fan của Bánh Bơ? :">

Bạn có đọc Hủ mộc, Bại nhứ, hay Tống nghệ, Võng du?

Bạn có thắc mắc tại sao tôi hỏi như vậy?

... Vì mình không biết cách mào đầu nào khá khẩm hơn cả TT___TT

OK, quên mấy câu hỏi vớ vẩn trên kia đi, có không gì thì cũng đâu có sao, vì tôi đang viết giới thiệu về U linh tửu điếm kia mà! Mối liên hệ duy nhất về các tác phẩm trên kia là, U linh hệ liệt chả liên quan đến tác phẩm nào hết.

Có thể nói, khi đọc U linh tửu điếm, tôi cảm nhận được một cách nhìn khác hẳn về tác phẩm của Tô Du Bính. Nếu như từ Hủ mộc, Bại nhứ bước sang Tống nghệ, Võng du, chỉ là sự khác biệt về bối cảnh, về nhân vật, từ cổ trang sang hiện đại đô thị; thì trong U linh tửu điếm này, cách xây dựng câu chuyện và cảm xúc đã tiến lên một bước cao hơn.

Vẫn là giọng văn hóm hỉnh mà lạnh nhạt thể hiện thành công qua đối thoại của nhân vật, vẫn là những con người mang theo một phần đáng yêu của trẻ nhỏ. Khác là, mức độ hài hước giảm đi, thay vào đó, là một câu chuyện được xây dựng nghiêm túc thật sự, và đây là tác phẩm đầu tiên trong số những tác phẩm mà tôi đọc do cùng tác giả này viết, có thể nhận xét là có độ kịch tính, tức là, có hồi hộp, có lo lắng, có xúc động chứ không chỉ đơn thuần là nụ cười nhẹ nhàng.

Bá láp thế đủ rồi, giờ vào truyện chính chứ :"D

Con thuyền Noah, trạm trung chuyển giữa các thế giới...

Mà con thuyền Noah, còn là một tửu điếm...

Thạch Phi Hiệp kiến nghị "Các ngươi có hay không nghĩ qua, lần sau viết thông báo tuyển dụng không nên dùng hai chữ tửu điếm, gọi thẳng là nhà khách đi?"

Isfel nói " Như vậy ngươi sẽ nhận lời sao?"

"Không." đánh chết cũng không.

Isfel nói "Cho nên ta không nghĩ tới."

(Trích chương 4)

Giới thiêu nhân sự tổng quát - by Đầu Đá:

Thấu minh nhân, Hughes - quản lý phòng khách. Bởi vì người này có thể quỷ không biết thần không hay đi vào quét dọn phòng khách, không ảnh hưởng đến khách.

Thạch Phi Hiệp cảm tưởng: cho nên lúc khách nhân ở trong phòng, tùy thời đều có thể có một nam nhân vô hình bước vào, sau đó trần truồng đi tới đi lui.

Titan, Asha Crito - nhân viên bảo an. Bởi vì hắn tiếng lớn, hình thể lớn, có sức uy hiếp lớn.

Thạch Phi Hiệp cảm tưởng: điểm này hắn rất tán thành, mở hắc điếm cần nhất là loại hình này.

Quỷ hút máu, Gin - Bartender kiêm bồi bàn.

Thạch Phi Hiệp cảm tưởng: sau này ngoại trừ nước lọc, hắn từ chối uống bất kỳ thứ chất lỏng nào.

Tinh linh, Dea - quản lý tiêu thụ.

Thạch Phi Hiệp cảm tưởng: diện mạo của người này quả thực nam nữ đều ăn.

Người lùn, Raton - quản lý công trình.

Thạch Phi Hiệp cảm tưởng: khó trách trong tiểu thuyết huyền huyễn đều nói ải nhân sở trường là chế tạo vũ khí và công sự, quả nhiên đều có nguyên nhân.

Người sói, Antonio - đầu bếp chính.

Thạch Phi Hiệp cảm tưởng: đặc sản tửu điếm nhất định là thịt nướng, thịt hun khói, thịt ba chỉ...

Đọa thiên sứ, Isfel - giám đốc.

Thạch Phi Hiệp cảm tưởng: có cánh, bay cao, giữ chức cao.

Nhân loại, Thạch Phi Hiệp - quản lý tiền sảnh.

Thạch Phi Hiệp cảm tưởng: không dám cảm tưởng.

(Trích chương 4)

Sau đây là giới thiệu chi tiết - by Kij già:

Chàng trai trẻ (hai mấy chả nhớ) sau khi cãi nhau với ông chủ, tự động nghỉ việc, tình cờ nhặt được một tờ tuyển dụng (hoặc nói là bị tờ tuyển dụng đập vào mặt) quyết định đến tìm việc ở tửu điếm Noah. Quá trình tuyển dụng của anh chàng kết thúc chóng vánh ngay sau khi bước chân vào cửa quán và không thể bước ra. Vậy nên, dù muốn hay không, Thạch Phi hiệp chính thức trở thành đại diện của nhân loại trong Con thuyền Noah, thời hạn 1 năm.

Mặc dù vậy, người đại diện này -

Tham lam -

Thạch Phi Hiệp mí mắt run lên [Thông thường chúc mừng chuyện này, hẳn là nên vừa đưa tiền lì xì vừa nói.]

Metatron nói [Ngươi muốn bao nhiêu?]

Thạch Phi Hiệp xua xua tay [Không cần nhiều. Mấy tấn tiền vàng là được.]

Metatron [.....]

Thạch Phi Hiệp dè dặt hỏi [Ta nói quá ít?]

(Trích Hạnh phúc sinh hoạt 1)

R*m tặc -

Cửa phòng tắm không đóng, tiếng nước ào ào xối xuống đất truyền tới tai.

Não bộ của hắn dường như vượt qua bức tường ngăn cảnh, phác thảo nên hình dáng xích lõa tắm rửa của Isfel.

Không được không được không được... hắn là một nam nhân bình thường, làm sao có thể hứng thú với thân thể xích lõa của một nam nhân khác? Cho dù người đó là đọa thiên sứ, có sáu khối cơ bụng, xinh đẹp không thể tả, sức mạnh cường đại đến không thể... cũng không được!

(Trích chương 44)

Sáu khối cơ bụng a, chúng đã từng cách hắn gần như thế, đáng buồn thay hắn thế nhưng chỉ lo ôm vai...

Thạch Phi Hiệp thầm nắm chặt tay. Nếu còn có lần sau, nhất định phải sờ chết thôi!

(Trích Hạnh phúc sinh hoạt 1)

...

[Hi hi] theo tiếng cười, một tinh linh xinh đẹp dáng người thướt tha xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Thế nhưng đó không phải trọng điểm, trọng điểm là... ngực cao dựng thẳng lên kìa!

Hắn bật ngồi dậy, nước dãi nhỏ tí tách nhìn chăm chăm vào ngực.

...

Nữ tinh linh lặng lẽ đưa sang cái bát hắn vừa ăn hết [Ngươi chảy máu mũi.]

Dea lần thứ hai đến thăm Thạch Phi Hiệp, hắn đang hấp hối trên giường.

[Ngươi làm sao vậy?] Dea nghi hoặc địa nhìn sắc mặt hắn tái nhợt, hắn rõ ràng sử dụng qua thuật trị liệu, mệt nhọc cùng ngoại thương đều đã phục hồi như cũ, thế nào mới một lúc không gặp, hắn hình như lại chạy một vòng trong Mê thất sâm lâm.

...

Dea rốt cuộc nhìn không được hỏi nữ tinh linh [Hắn rốt cuộc là làm sao vậy?]

[Chảy máu mũi.]

[......]

Thạch Phi Hiệp đập giường nói [Ngươi sao không nói hắn biết ta chảy bao nhiêu máu?]

Dea nhìn về phía nữ tinh linh.

[Một bát.]

....

Dea không dám tin tưởng [Đều là máu mũi?]

Nữ tinh linh nói [Còn có miệng.]

Dea không nói gì, vậy phải gọi là thổ huyết đi.

Nữ tinh linh nói [Bất quá ở đó là chảy nước miếng.]

(Trích chương 40)

Vô sỉ -

Gin giơ ngón cái cho hành động cẩn thận của hắn. Khó trách mặc dù nhân loại năng lực thấp, đối với cửu giới cũng không có ý nghĩa gì, thế nhưng thần vẫn quyết ý cho bọn họ trở thành một phần tử trên Con thuyền Noah. Hắn trước đây không rõ, hiện tại đã minh bạch. Bởi vì nhân loại còn có phần tử như Thạch Phi Hiệp vừa giảo hoạt lại vừa vô sỉ.

(Trích chương 21)

[Đã không có việc gì rồi.] phía sau vang lên lời an ủi nhè nhẹ.

Thạch Phi Hiệp xoay người lại, nhảy bổ vào trong lòng hắn, khóc lóc thảm thiết [Làm ta sợ muốn chết.]

Thân thể bị hắn ôm có hơi cứng ngắc.

...

Thật lâu thật lâu sau.

[Không có việc gì rồi.] Lời dỗ dàng lần thứ hai vang lên.

[Thế nhưng ta sợ a.]

[... đó là chuyện nửa tiếng đồng hồ trước.]

Thạch Phi Hiệp vùi đầu vào ngực người kia quyết không rời [Thế nhưng ta chân nhuyễn.] thời khắc yêu thương thắm thiết chiếm tiện nghi như thế này, ai không lợi dụng là đứa ngốc.

[......]

[Hơn nữa, đã có một con cá lọt lưới, làm sao dám chắc không có con thứ hai.] Thạch Phi Hiệp rốt cuộc cũng chịu ngẩng đầu, hai mắt rưng rưng, dùng thanh âm thống khổ không gì sánh được nói [Ta là yếu đuối lắm nga.]

[.....]

Đêm hôm đó, đọa thiên sứ bất đắc dĩ chỉ có thể đáp ứng con bạch tuộc mặt dày mày dạn bám riết trên người mình, cùng về phòng của hắn rồi lăn ra đất nghỉ.

(Trích chương 62)

Chó chê mèo lắm lông -

Thạch Phi Hiệp mở lòng bàn tay, nhìn bình bột tiêu, cảm khái nói [Kỳ thực, ngươi ở Con thuyền Noah thật quá lãng phí.]

Gin hất hất mấy lọn tóc vàng rực trên trán, vô cùng khiêm tốn cười hỏi [Ngươi cũng nghĩ vậy?]

Thạch Phi Hiệp vỗ vỗ đùi căm giận nói [Ngươi thế nào không vào kỹ viện làm tú bà đi?]

(Trích chương 48)

Ngược lại, một đọa thiên sứ với tội danh - lạnh lùng

Con mắt xanh lam của Gin lóe lên xao động [Sau đó, Isfel bị thần chất vấn. Thần chất vấn hắn vì sao lạnh lùng nhìn đồng bạn tử vong mà không ra tay cứu giúp. Ngươi biết hắn trả lời ra sao?]

Thạch Phi Hiệp dùng phương thức quen thuộc của Isfel đáp lại [Bởi vì thiên sứ kia không mang tiền?]

[...]

[Ngươi cứ nói thẳng ra đi.]

[Hắn nói, ta không biết.]

(Trích chương 46)

Thiên thời địa lợi nhân hòa, Phi Hiệp bắt tay với hủ nam chân chính Gin, người lùn ngốc nghếch Raton, người trong suốt Hughes, thực hiện công cuộc... quậy tanh bành cái tửu điếm.

Ngoài ra, cũng có những giây phút trục trặc kỹ thuật trong nội bộ...

[Vậy ngươi sợ cái gì?]

Trên mặt Gin xuất hiện một vệt đỏ ứng rất khả nghi [Chỉ là cao quý như ta, thỉnh thoảng cũng sẽ nói ra lời nói dối không tai hại lắm.]

[Ví dụ như?]

Gin ủ rũ nói [Ta nói cho Hughes, ta đây trước khi gặp hắn, vẫn là xử nam.]

...

(Trích chương 10)

Hắn mạnh đứng lên, vọt tới trước sân khấu, hét lớn [Isfel... tòng ta đi!] hét xong, tâm tình nhất thời sảng khoái. Hắn xoay người trở về, mới đi được hai bước, toàn thân đột nhiên cứng đờ.

Ngay tại đại môn sân khấu, Isfer đang nhìn hắn, diện vô biểu tình.

(Trích chương 50)

Kết quả, sau hàng tá quấy rối phá phách phiêu lưu mạo hiểm, HE là tất yếu...

Còn lại là, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.

Kết thúc chính văn, hai bạn một lớn một nhỏ (mà trong truyện cũng đã nói, trâu già gặm cỏ non) gặp nhau tại hồ bơi và làm chuyện mà hủ nữ nào cũng muốn thấy họ làm.

Tiếp đó là ba phiên ngoại, chia thành mấy chục chương, kể về sinh hoạt sau đó, trận phá phách của đám bát nháo đến tận nhân gian, bao gồm cả Isfel. Vầng, sớm biết anh đã đọa, nhưng để thể hiện chân chính ý nghĩa của câu 'gần mực thì bia', sự 'đọa' của anh càng lúc càng có dấu hiệu không phanh, bao gồm cả bạo lực, độc chiếm, đố kỵ, và sến súa =)) cụ thể qua trận kéo băng đến nhân gian đánh ghen của anh, lịch sử của Con thuyển Noah xứng đáng được lật sang trang mới ~

Muốn biết chi tiết cụ thể, mời xem - U linh Tửu điếm: download.

Link raw + QT được cung cấp bởi Tử linh sứ.

Bản chỉnh sửa tên họ do Kij già tự tung tự tác.

Khuyến cáo: nên đọc trước Boss, vì Boss là câu chuyện nói về boss cuối nhắc đến trong Tửu điếm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét